Trở lại Hà Nội, vào ngày Lễ Phục Sinh tôi đã đến Nhà Thờ Thái Hà.
Tôi đã ở Hà Nội 27 năm, nhưng tôi chưa bước chân vào cung thánh đường nào, dù những mái vòm nhà thờ cao vút, tĩnh lặng, trầm mặc, uy nghiêm luôn cuốn hút tôi.
Thánh Lễ Phục Sinh lại gieo vào lòng tôi sự an yên mà tôi chưa bao giờ cảm nhận được, dự thánh lễ mà lòng tôi rưng rưng xúc động!
Sau đó vào đầu tháng 5/2017, tôi đã đến Văn phòng giáo xứ để hỏi về lịch học Giáo lý Dự tòng, gặp tôi Cha Phượng đã hỏi “Sao chị lại muốn học giáo lý để trở thành người Công giáo?”
Thực ra, câu hỏi này bản thân tôi cũng đã tự hỏi mình, và ai biết tôi đang học Giáo Lý dự tòng cũng đều hỏi tôi như vậy.
Nhưng để trả lời cho câu hỏi này, tuy dễ mà cũng thật khó, bởi khi đã tự mình Giác ngộ Đức Tin, xác tín con đường Đức Tin mà mình sẽ đi thì mọi lý do để giải thích cũng rất thừa. Tự sâu thẳm trong tôi, thôi thúc tôi rằng, THIÊN CHÚA là ĐẤNG mà tôi sẽ nguyện đi theo trong những ngày tháng còn lại và mãi mãi sau này!
Khi vào học lớp Giáo Lý K53 cùng các anh chị em, được các Cha giáo khai tâm, tôi hiểu rằng, Tôi đã được lãnh nhận Ơn Mạc Khải của iên Chúa! Chính Ngài đã vén tấm màn nhận thức của tôi, đã ban ơn gọi để cho tôi thấy con đường đi đến với Ngài, con đường của Đạo Kitô!
Càng học, càng đọc những lời của Chúa, của Hội Thánh, tôi càng thấm hơn những lời giáo huấn, rao giảng của Ngài về ơn Cứu độ, về lòng thương xót, về đức hy sinh, sự khiêm nhường, sự dấn thân tận hiến của những người con dân Chúa, của các bậc tu trì.
Tôi càng NGỘ ra rằng Cuộc sống này nếu không có Đức tin, Đức mến của Thiên Chúa, cuộc sống sẽ là những chuỗi ngày vô vị và tăm tối. Tôi hiểu sâu sắc rằng, hình ảnh của mỗi con người trên hành tinh này, là hình ảnh của Thiên Chúa do Thiên Chúa tạo dựng nên, vô cùng thiêng liêng và đáng trân trọng. Vì vậy, để sống mà không hổ thẹn, để sống thật sự ý nghĩa cho một ngày mai sống lại trên Nước Trời, thì mỗi chúng ta phải luôn cố gắng thực hiện những điều răn của Thiên Chúa, những điều Hội Thánh dạy hàng ngày trong tư tưởng, lời nói, việc làm.
Nghề Luật sư của tôi cũng cho tôi tiếp cận và nhìn nhận rất nhiều mặt trái và sự bất công của xã hội hiện nay, sự xuống cấp tha hóa đạo đức một cách đáng báo động và điều đó lại càng làm tôi nhận thấy sự Màu Nhiệm của Thiên Chúa trong việc duy trì và phát triển Hội Thánh. Từ Mùa Phục Sinh, Chúa Nhật nào tôi cũng đến Nhà ờ để dự Lễ, kể cả những khi đi công tác hay đi chơi xa khỏi Hà Nội. Mỗi một giờ đi Lễ Chúa Nhật, tôi đều vô cùng tâm đắc với những lời suy niệm của các Cha dâng lễ. Sau những bon chen, mệt mỏi của công việc và đời sống, tôi đến Nhà Thờ để chiêm ngắm Thiên Chúa, Đức Cha Chí Thánh của nhân loại, chiêm ngắm Đức Mẹ Maria trọn đời đồng trinh, Mẹ của Thiên Chúa và cũng là Mẹ của tất cả chúng ta, dâng lời cầu nguyện đến Chúa Ba Ngôi để xin được thương xót, được ban thêm ơn Thánh Thần để cho mỗi chúng ta và tôi đủ niềm tin và sức mạnh để vác ánh Giá đi theo Ngài đến Quê Trời!
Bây giờ và mãi mãi, tôi xác tín Đức Tin của tôi nơi Thiên Chúa! Tôi tin Thiên Chúa luôn hiện hữu trong tôi, tôi sẽ sống trọn với niềm tin này để xứng đáng trở thành một Kitô hữu công chính!
Tạ ơn Chúa! A men!
Thái Hà Mùa Phục Sinh năm 2018
Kiều Thị Hải Vân
- 19 Tu sĩ trở về từ Bệnh viện dã chiến điều trị Covid-19 Quận 7 số 1
- Người Công giáo Việt Nam giữ vững đức tin giữa những thay đổi
- Sức mạnh bị lãng quên của Muối thánh
- Hãy cho một nụ cười
- Người Công giáo Việt Nam với Tết cổ truyền của Dân Tộc
- Đọc báo cũ: Vĩnh biệt Hà Nội (Giáo hội Công giáo tại Hà Nội 1954)
- Giáo phận Thái Bình: Một cнủиg νιệи mới đang được xây dựng
- Donald Trump: “Cầu nguyện là thứ có sức mạnh lớn nhất”