Trong tờ báo «Hang Đá Lộ Đức» số ra ngày 27.11.1960 đã đăng tải một phép lạ vĩ đại thuộc lãnh vực tinh thần đã xảy ra tại một thành phố nước Pháp.
Số là cách đó mấy năm ở tại một nhà thương có một bé trai mới 12 tuổi bị một thứ bệnh иgυу нιểм, người mọc đầy υиg nhọt, lở láy đau đớn vô cùng, khiến em hầu như không cử động được nữa. Tuy thế, em luôn vui vẻ và cám ơn tất cả những sự giúp đỡ của mọi người đã dành cho em. Trong khi biết mình không còn hy vọng có thể sống được nữa, em vẫn không buồn bã thất vọng, em chỉ ước ao một điều duy nhất là được đến kính νιếиg hang đá Đức Mẹ Lộ Đức mà em đã được nghe nói đến từ lâu rồi.
Tuy nhiên, cha em là một đảng viên cộng sản quá khích khét tiếng và khiến cả mẹ em cũng phải theo ông luôn. Vì thế cha em đã hoàn toàn phản đối việc làm «mê tín» đó, ông cương quyết không cho phép em đi kính viếng Đức Mẹ Lộ Đức. Nhưng rồi ông nhận thấy việc ông từ chối không cho đứa con trai bệnh hoạn của mình đi đến hang đá Lộ Đức đã gây nên bao buồn sầu và đau khổ cho cả gia đình, nên cuối cùng ông đã đành đồng ý, nhưng ông cấm ngặt mọi người khi trở về không được kể lại cho ông nghe những chuyện lăng nhăng lít nhít ở đó.
Dù không muốn, nhưng bà mẹ đã phải đi theo cậu bé, vì em luôn cần được săn sóc. Khi đến Lộ Đức hai mẹ con đến một dưỡng đường ghi tên và được một nữ y tá đón tiếp hết sức thân thiện. Vào ngày thứ ba, bà mẹ cậu bé nói với nữ y tá: «Đã 25 năm nay tôi chưa hề đi xưng tội. Cô có tin là con trai tôi sẽ lành bệnh, nếu tôi chịu các phép Bi tích?» Viên nữ y tá trả lời bà là không ai có thể quả quyết trước được như vậy. Chỉ một điều chắc chắn là Thiên Chúa sẽ bù đắp cho thiện ý của chúng ta một cách dồi dào những gì hữu ích cho chúng ta, nghĩa là Thiên Chúa không nhất thiết ban cho chúng ta những gì chúng ta thấy tốt và khẩn khoản nài xin Người, nhưng là những gì Người thấy tốt cho chúng ta.
Chính trong ngày hôm đó, bà mẹ đứa bé đã đi xưng tội và rước lễ sốt sắng, và bà đã cảm thấy vô cùng sung sướng hạnh phúc trong tâm hồn. Nhưng bà xin mọi người đừng nói cho con trai bà biết điều đó, vì bác sĩ đã cảnh cáo là chỉ một cảm xúc mạnh, kể cả cảm xúc vui mừng, cũng có thể làm cho đứa con bà chết ngay. Cô nữ y tá hứa sẽ giữ im lặng.
Nhưng trước khi từ giã Lộ Đức để trở về nhà, cô y tá đã hỏi cậu bé: «Em có hài lòng về chuyến kính viếng Đức Mẹ Lộ Đức không?» Cậu bé liền trả lời: «Con đã thưa với Đức Mẹ là con hài lòng và thích cho mẹ con được ơn ăn năn trở lại còn hơn là chính con được lành bệnh.» Và em đã khóc.
Bấy giờ cô y tá hỏi bác sĩ là cô có được phép an ủi cậu bé bằng cách nói cho cậu hay là mẹ cậu đã ăn năn trở lại, và viên bác sĩ đồng ý. Cô y tá liền hỏi cậu bé: «Em có thể giữ im lặng không được nói cho ai về một phép lạ vĩ đại, kể cả mẹ em?» Sau một vài giây ngập ngừng, cậu bé trả lời: «Vâng, con xin hứa.» Nghe thế, cô y tá liền nói với đứa bé: «Em xem, ở Lộ Đức, mẹ em đã đi xưng tội và rước lễ rồi đó!»
Và bỗng chốc cô y tá đã vô cùng luống cuống sợ hãi vì từ cậu bé chiếu toả ra một niềm vui sướng kỳ diệu, có thể nguy hiểm cho sức khoẽ cậu. Nhưng niềm vui sướng của cậu bé cũng khiến người ta phải liên tưởng tới Thiên Đàng. Sau đó, cậu bé đã nói: «Bây giờ con có thể an tâm chết được rồi!» Và em cố gắng khoanh đôi tay sưng phù lên ngực.
Và mặc dù tình trạng sức khoẽ của cậu bé mỗi ngày một xấu hơn, nhưng khuôn mặt thanh thản sung sướng của em không chút suy giảm. Em nằm trên giường trông giống như một vị Thiên thần vậy.
Sau đó, khi em đã trở về và vào nằm trong nhà thương thuộc tỉnh nhà, em đã nói với một nữ y tá là em muốn được chết ở trong gia đình giữa cha mẹ em. Vì thế, người ta liền đưa em về nhà, vì giờ cuối đời em đã đến gần, em sắp được Chúa đem về Thiên Đàng.
Gia đình em ở trong một khu phố «đỏ» ngoại ô, một nơi chỉ toàn những gia đình đảng viên cộng sản ở. Cô y tá từ Lộ Đức đã đến thăm em và để cầu nguyện cho em, vì cô rất có cảm tình với em. Em bé nằm trên giường với một mỉm cười siêu nhiên thánh thiện rạng rỡ trên khuôn mặt thơ ngây của em. Và sự bình thản đó cũng tỏa ra trên nét mặt của mẹ em. Bà nói với cô y tá: « Cô ạ, một phép lạ đã xảy ra trong tối qua. Khi thằng bé nhà tôi hầu như tắt thở, thì chồng tôi đứng dậy và nói với tôi: ‘Anh muốn nhìn con lần cuối’. Tiếp đến, sau khi do dự một lát, ông ta đã lấy hết can đảm và nói với tôi:’Sáng mai, em hãy đưa anh đi gặp một vị Linh Mục’…»
Phải chăng Đức Mẹ còn có thể làm được một phép lạ khác vĩ đại hơn phép lạ Mẹ đã làm cho gia đình đứa bé trai bệnh tật này là đã cải hóa những người cộng sản vô thần quá khích biết ăn năn trở về cùng Thiên Chúa và Giáo Hội Người?
___________________
Sách tham khảo:
J.M. trong “Rosenkranz”. Die schönsten Mariengeschichten, hrssg. Karl Harrer, Miriam Verlag, 6. Aufl. 1977.
Lm Nguyễn Hữu Thy
- 19 Tu sĩ trở về từ Bệnh viện dã chiến điều trị Covid-19 Quận 7 số 1
- Nữ Giám mục Anh giáo đầu tiên ở Canada
- Niềm vui khi cho đi
- Lãnh đạo Đảng, Nhà nước viếng Tổng Giám Mục Phaolô Bùi Văn Đọc
- Bí ẩn ngôi nhà thờ bỏ hoang ở đường Phổ Quang, quận Tân Bình
- TRÁI ĐẤT BAO NHIỀU TUỔI
- Lời mời gọi của Thiên Chúa có dễ nghe và dễ làm theo không?
- Kinh hoàng: Một phụ nữ Công Giáo thành công trong hoạt động tông đồ ngông cuồng xưng mình là Thiên Chúa