Tôn giáo đơn thuần chỉ là món đồ chơi cho các đồng chí Trung quốc

Theo các quy tắc mới, đảng cộng sản Trung quốc sẽ là người có tiếng nói cuối cùng về các nghi thức, chọn lựa các nhà lãnh đạo tôn giáo, tuyển dụng nhân viên và quản trị các quỹ.

Tôn giáo Trung quốc nhận cái đinh cuối cùng đóng vào hòm của mình với bộ quy tắc mới có hiệu lực vào ngày 1 tháng 2-2020.

Các quy tắc về tôn giáo đặt tôn giáo dưới quyền chỉ huy của đảng cộng sản dưới mọi khía cạnh, từ thành lập các cộng đoàn đến các sinh hoạt hàng ngày.

Các đồng chí tại ủy ban tôn giáo sẽ có tiếng nói trong các nghi thức và nghi lễ, lựa chọn các nhà lãnh đạo, các cuộc họp thường niên, tuyển dụng nhân viên và xử lý các quỹ. Tất cả các hoạt động này phải được báo cáo trước để phê duyệt.

Đảng cộng sản được đặt lên trên tất cả các người đứng đầu tôn giáo, giảm thiểu họ chỉ còn vai trò của một người điều hành hiền lành. Như vậy sẽ rất khó cho tín hữu hồi giáo, phật giáo, kitô giáo và lão giáo, sẽ bị giựt dây trong việc giữ đạo của họ.

Trong từ vựng của đảng cộng sản không có một khác biệt nào giữa chính trị và tôn giáo. Sự lẫn lộn lạ lùng giữa tôn giáo và chính trị buộc nhân viên cơ sở tôn giáo phải tuân thủ hoàn toàn vào tất cả nhân viên chính phủ Trung quốc. Như thế đảng cộng sản mong muốn các giáo sĩ đóng vai trò chiêu dụ chính trị để thúc đẩy cái gọi là “sự nghiệp xã hội chủ nghĩa.”

Với các kiểm soát này, tôn giáo chỉ còn là một công cụ của đảng cộng sản để ngăn chặn mọi can thiệp nào họ không muốn. Tôn giáo sẽ được đưa vào trong khuôn khổ cách mạng văn hóa mới của Tập Cận Bình, một diễn tiến ồn ào. Giáo dân dự kiến sẽ có những điều về “chủ nghĩa xã hội đặc biệt theo kiểu Trung quốc.”

Cũng như Cách mạng văn hóa của Mao Trạch Đông, nhưng cách mạng văn hóa của Tập Cận Bình mang nhiều tham vọng hơn, vì nó muốn xóa hoàn toàn đức tin vào Thiên Chúa. Để thực hiện được điều này, đảng cộng sản sẽ chọn lựa các linh mục công giáo, các mục sư tin lành để dần dần thay thế cấp bậc lãnh đạo đai kết.

Sẽ rất khó khăn cho các tín hữu ở trong chế độ độc tài của một đảng tự cho mình là vô thần. Không ai mong chờ bài giảng trên núi với một đảng như vậy. Các biện pháp mới đã gây nhiều chỉ trích ngay từ đầu. Dĩ nhiên nó rơi vào lỗ tai điếc của đảng cộng sản.

Bất kỳ nhóm tôn giáo nào từ chối tham dự sẽ bị cho là lạc giáo và nhà thờ sẽ bị phá hủy. Số phận của một triệu người hồi giáo Duy Ngô Nhĩ gốc Trung quốc bị gởi đến các trại tập trung là một ví dụ đáng sợ.

Việc Hán hóa tôn giáo là một loại tẩy nảo tạo ra ảo tưởng trong lòng người tín hữu. Cao điểm của việc trung hoa hóa trên toàn quốc là năm 2019, tôn giáo đã nhường chỗ cho ý thức hệ chính thức và củng cố quyền lực của đảng cộng sản.

Đối với Giáo hội công giáo, đảng cộng sản có một mục tiêu khác. Theo điều 5 của bộ luật mới, đảng cộng sản muốn biến Giáo hội công giáo thành một “giáo hội xã hội” không phải là một Giáo hội thuộc về Chúa. Họ muốn xem cộng đồng tu sĩ như một đơn vị địa phương của đảng.

Là một đảng chính trị và một tổ chức xã hội, đảng cộng sản Trung quốc chưa bao giờ đăng ký hợp pháp theo hiến pháp của đất nước. Không có cơ quan chính phủ kiểm tra các giao dịch tài chính của đảng. Nhưng không vì thế mà đảng không thắt chặt sự kìm kẹp của họ với các nhóm tôn giáo, vốn đang tuân thủ nghiêm ngặt hiến pháp.

Đảng cộng sản Trung quốc đã tìm thấy một cách mới lạ để nâng cao vị thế của họ. Đột nhiên mọi người phải nói theo đảng: “Phải nghe đảng, phải theo đảng”. Nhưng theo một đảng vô thần có nghĩa là phản bội đức tin công giáo. Nếu Giáo hội được điều hành bởi những người đã phản bội đức tin của mình, thì đó hoàn toàn không phải là một Giáo hội. Đây sẽ là một đòn chí mạng đối với các tín hữu.

Đảng cộng sản luôn ủng hộ tất cả các hành động chống tôn giáo với các luật liên quan.

Sự ra đời của các biện pháp mới sẽ được dùng như một vỏ bọc để che giấu các hành động ghê tởm của đảng. Tôn giáo ở Trung quốc sẽ có thể rơi vào tay đảng cộng sản, sẽ bị phá hủy thành trì bởi các lý do mong manh sau các quyết định của các nhà lãnh đạo được đảng lựa chọn cẩn thận. Một cách chính thức, các nhà lãnh đạo giáo hội sẽ hành động chống các cộng đoàn nhà thờ, để cứu đảng cộng sản khỏi bị người dân địa phương và cộng đồng quốc tế chỉ trích.

Quyết định nội bộ của một nhóm tôn giáo là tiếng nói cuối cùng. Tuy nhiên nếu có một vi phạm pháp luật thì sẽ được trực tiếp chuyển qua văn phòng tôn giáo nhà nước. Như thế nó sẽ tạo phân chia bất cứ lúc nào trong cộng đồng, để đảng áp đặt như người chiến thắng trò chơi.

Bất cứ ai thách thức với đảng sẽ bị loại với lý do không vượt qua được đánh giá nội bộ. Các giáo sĩ nào vâng lời đảng sẽ thăng chức trong hàng giáo sĩ.

Trung quốc muốn tôn giáo đi theo lệnh tối hậu của nhà độc tài: “Ai đi theo sẽ thịnh vượng, ai chống đối sẽ bị diệt vong.”

Đàng sau bức màn sắt của đảng, tôn giáo đơn thuần biến thành món đồ chơi của các đồng chí.

Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch

(phanxico.vn 10.02.2020/ international.la-croix.com, Elizabeth Lam, Hong Kong, 2020-02-07)


Đánh giá bài viết
Đánh giá bài viết